Kính gửi: Giám đốc Bệnh viện Việt Đức, Việt Nam
Đồng kính gửi: Trưởng khoa PTCS của bệnh viện
Họ và tên tôi là: Hồ Văn Phú, năm nay 70 tuổi, chăm sóc bệnh nhân vợ là Phạm Thị Chứ, 63 tuổi ở thành phố Vinh, Nghệ An. Vợ tôi mổ cột sống tại khoa PTCS, Bệnh viện Việt Đức đến nay đã hơn 1 tháng. Nên tôi thấy toàn cảnh của bệnh viện, biểu hiện nền y học Việt Nam toả sáng, lương y, đạo đức của ngành y đúng như lời Bác Hồ dạy "thầy thuốc như mẹ hiền".
Do vậy tôi mạo muội làm mấy câu thơ mộc mạc nói lên tâm tư, tình cảm của tôi, dù nói lên 1 phần rất nhỏ, có lẽ như bao bệnh nhân muốn nói.
Kính gửi lên Ban Giám đốc bệnh viện và khoa PTCS, có gì sai sót xin được lượng thứ. Bài thơ có tựa đề:
- SÁNG MÃI NGÀNH Y -
Bệnh viện Việt Đức, kính yêu ơi
Sáng mãi, lừng danh với tên người
Lương y, từ mẫu thật trong sáng
Nhân dân cả nước, nhớ khôn nguôi
*
Mùa Xuân hoa nở, khắp muôn nơi
Nở trong bệnh viện, trong mọi người
Tiêu tan bệnh tật, là Hoa nở
Cứu được muôn người, Bác sĩ vui
*
Ra về nhìn lại, bao lưu luyến
Nghĩ những thời gian, nước mắt rơi
Bệnh tật khỏi hẳn, sức khoẻ tốt
Người thân cảm thấy, thật thảnh thơi
*
Cầu mong bệnh viện, mãi sáng tươi
Xứng đáng đầu ngành, Việt Nam tôi
Nhân viên Bệnh viện luôn mạnh khoẻ
Tâm, Đức, Lương, Y toả muôn nơi
Hà Nội, 17/1/2021
Hồ Xuân Tú